Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây (Ấn Bản Kỷ Niệm + Bổ Sung Ngoại Truyện Mới)
Sự trở lại của một ‘tượng đài’ ngôn tình bất hủ với sức sống mãnh liệt hơn 10 năm.
Là tác phẩm làm nên tên tuổi của Tân Di Ổ – một trong những tác giả ngôn tình nổi tiếng nhất Trung Quốc. Cô cũng chính là người cải biên và chỉnh sửa lại tác phẩm này với những tình tiết mới đắt giá đi cùng với ngoại truyện được viết mới dành tặng những độc giả đã ủng hộ chặng đường sáng tác của cô.
Hóa ra anh vẫn ở đây – thanh xuân của tất cả các cô gái thời kì đầu 9x nay được tái hiện lại dưới một phiên bản hoành tráng, đủ đầy kí ức năm xưa đan xen hơi thở tươi mới trong ngòi bút trưởng thành của Tân Di Ổ.
Hóa ra anh vẫn ở đây là câu chuyện tình của Trình Tranh và Tô Vận Cẩm – đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Cả hai khác biệt về mọi mặt, như ở hai đường thẳng song song chẳng có lấy một điểm chung. Trình Tranh giỏi giang, đẹp trai, dành được tất cả ánh hào quang trong lớp còn cô nàng Tô Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín. Dường như chẳng mấy ai quan tâm đến sự tồn tại của cô. Chẳng ai ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà trái tim anh chàng công tử Trình Tranh ngã gục trước một Tô Vận Cẩm hết sức bình thường.
Trình Tranh yêu Vận Cẩm từ cái nhìn choáng ngợp đầu tiên nhưng đầy nông nổi bấp chất mọi lí lẽ. Mặc sự săn đón của anh chàng suốt những năm cấp ba, lờ đi nụ hôn bất ngờ Trình Tranh dành cho cô trên con đường dẫn về ký túc xá, Tô Vận Cẩm chỉ hờ hững đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học coi như trả nợ nụ hôn đầu và cũng để chấm dứt hy vọng mỏng manh của Trình Tranh. Họ khác nhau nhiều quá, Tô Vận Cẩm quá lí chí, không muốn trở thành kẻ yếu thế trong tình yêu của mình.
Lên đại học, họ càng xa nhau hơn, không chỉ là tình cảm mà còn là khoảng cách địa lý. Nhưng tình cảm của Trình Tranh dành cho Tô Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt lại càng lớn dần lên, âm ỉ không dứt. Anh vượt qua bao xa xôi cách trở đến tìm cô nhưng cái mà anh nhận được là tình yêu của cô bên người mới. Khi Trình Tranh sắp bỏ cuộc vì tình yêu đơn phương vô vọng của mình thì chỉ bằng một câu nói mơ hồ trong cơn say, anh hiểu rằng thì ra tình yêu của mình hóa ra không phải đơn phương.
Những tưởng mọi chuyện đã viên mãn và hạnh phúc. Nhưng yêu nhau dễ dàng, chung sống mới gian nan. Những tranh cãi trong gia đình trẻ khi sống thử đã nhấn chìm hạnh phúc hai người. Từ lúc này bi kịch mới bắt đầu. Họ bắt đầu cảm thấy như đang đi trên băng, và tình yêu trở thành thứ đá tảng nặng nề vì hai con người quá khác nhau. Một Tô Vận Cẩm luôn im lặng, có tức đến mấy cũng không nói khiến tình yêu nặng nề đến độ Trình Tranh dù từng nói: “Không, anh sẽ không buông tay đâu, cho dù làm tổn thương lẫn nhau thì anh vẫn muốn ở bên em”, cũng phải mở miệng: “Chúng mình chia tay thôi, Vận Cẩm. Anh không cần em nữa”.
Xa cách bốn năm, gặp lại là tình cờ hay cố ý? Liệu họ còn có thể quên được nhau, bỏ đi những kỷ niệm và tình yêu đã qua để nuôi những hạnh phúc cho riêng mình? Thời gian có đem hai con người từng thân thuộc nhất trở thành hai người xa lạ? Tình yêu của Trình Tranh cố chấp lại dễ dàng buông bỏ như vậy sao?
Hãy tìm đọc bộ tiểu thuyết được ví như “mối tình đầu” của hàng triệu cô gái châu Á để cảm nhận những rung cảm trong veo thời thanh xuân cùng với mơ ước về một tình yêu khắc cốt ghi tâm giữa đời thực – một tình yêu gần ngay trước mắt chứ không phải tìm kiếm ở đâu đó xa xôi các bạn nhé !